Ánh mắt học trò… – Cùng Tony Buổi Sáng thực hiện chương trình “Ánh mắt học trò là áo ấm mùa đông”, chương trình sẽ do CLB con dượng tại Hà Nội thực hiện vào cuối tháng 11 này.
“Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa
Cái rét đầu đông, giật mình bật khóc
Hoa sữa thôi rơi những chiều tan học
Cổ Ngư xưa, lặng lẽ dấu chân buồn”…
Đó là những câu thơ nguyên tác nhưng ít người biết của bài hát “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa“. Có một chi tiết trong bài thơ trên khiến Tony day dứt mãi, chính là hình ảnh “giật mình bật khóc” trong cái rét đầu đông. Từng sống ở Hàn Quốc hay Boston với cái lạnh âm cả chục độ, nhưng thật sự cái rét phương Bắc nước Việt mới là thử thách. Và lúc sống ở Hà Nội, thời đó nhà Tony chưa có máy điều hoà, có những đêm mùa đông giật mình và không sao ngủ lại được, vì cái rét cắt da ấy.
Nhưng cái rét ở Hà Nội thì chẳng là gì nếu so với cái rét ở các vùng núi phía Bắc. Những cơn gió mang cái lạnh thấu xương đến những ngôi nhà cheo leo trên núi. Và Tony tận mắt chứng kiến những buổi sáng ở những ngôi trường cấp một nơi bản xa, những thầy giáo, cô giáo đứng giảng bài, mặt tím tái vì lạnh. Dưới kia, hàng chục học sinh nhỏ xíu, đi chân đất, áo không đủ ấm, da mặt cháy đỏ, tay run rẩy cầm bút. Duy chỉ có ánh mắt ham học vẫn bừng sáng cả núi rừng. Và Tony hiểu, để giữ chân những người thầy, người cô vĩ đại này ở lại với các thôn bản xa xôi này, chính là những ánh mắt học trò tha thiết ấy.
Tony nhớ hồi cấp 2, lúc còn học ở trường Lương Thế Vinh, trong một đêm văn nghệ, cô Phương dạy tiếng Anh hát bài gì không rõ tựa, chỉ nhớ câu ” ánh mắt học trò, là áo ấm mùa đông”. Trời thì lạnh, ánh lửa trại bập bùng, giọng cô tha thiết. Tony lúc đó học lớp 6, 7 gì đó, nhỏ thó ngồi nhìn lên sân khấu, và nghĩ đến những thôn bản xa xôi, đến những người bạn đồng lứa với mình.
Và một mùa đông lại về. Những thầy cô nơi biên cương vẫn chống chọi với cái rét bằng ánh mắt học trò. Những đứa trẻ nơi rẻo cao lại nửa đêm “giật mình bật khóc“…
Đều là người Việt mình…
———————————–
P/S: Chương trình “ánh mắt học trò là áo ấm mùa đông” sẽ do CLB con dượng tại Hà Nội thực hiện vào cuối tháng 11 này. Chương trình tuyển tình nguyện viên ở Hà Nội, các tỉnh Lào Cai, Sơn La, Lai Châu, Cao Bằng, Lạng Sơn, Hà Giang…cùng phối hợp thực hiện. Các bạn sẽ tự túc mọi chi phí đi lại, ăn uống, ngủ nghỉ để tặng áo ấm cho các bạn học sinh tiểu học các vùng cao. Bạn nào có thể tham gia vui lòng đăng ký vào link này nhé: https://docs.google.com/forms/d/1ieTTm5jwEvKezckAb8mbBeNDC7bwefBQ5FVCINmK2io/viewform?c=0&w=1
Con Chào Dượng!
Con đọc TNBS được hơn một năm nay, những bài viết của dượng giúp con thay đổi rất nhiều về cách nhìn nhận cuộc sống. Con xin chân thành cảm ơn.
Con rất muốn Tham gia đóng góp một phần công sức của mình vào các chương trình như trên bài viết, con rất mong Dượng có thể email cho con khi có những chương trình này để con tham gia dượng nhé.
Con xin cảm ơn Dượng ạ!
Nhưng có rất nhiều điều tra thực tiễn và ý kiến cho răng những ngươi sống tại vùng cao luôn lười làm, ham ăn ham chơi ham uống rượu. Họ nhận rất nhiều sự trợ cấp của nhà nước nhưng đời đòi ko thay đổi. Vẫn giết trâu bò, vẫn lười làm rẫy, vẫn đẻ nhiều con. Bao nhiêu năm qua năm nao cũng mang áo ấm lên nhưng năm nao trẻ con cũng rét, năm nao cũng không có đủ áo ấm mặc. Lý do là bố mẹ chúng muốn chúng cứ mặc như thế để dễ xin tiền , dễ kêu gọi được từ thiện ??
Trẻ em thay vì được đi học lại đi ăn xin tiền của khách du lịch, đi đứng chờ phát quà tự thiện ở các điêm nóng
Vậy đôi lúc tụ hỏi từ thiện để làm gì ?? Liệu cái tích cưc có chiếm hết được cái tiêu cực hay ko ??
Trước đây hay chạnh lòng xót xa khi mỗi độ đông về nhìn mấy em bé áo mong manh đứng trong gió rét. Giờ bỗng nhiên cảm thấy mình chai lạnh .
Ôi những mảnh đời biết nào đúng sai ??
Theo mình là nhận thức của mỗi người thôi bạn ạ. Mình không thể trách người khác vì nếu ở trong hoàn cảnh đó mình cũng giống như họ thôi. Cùng một hoàn cảnh, môi trường,sự tiếp xúc,.. nhưng có những người vượt lên được là do họ có cơ hội , may mắn nhận thức hơn những người khác thôi. KHông thể oán trách những người này, hơn hết là cảm thấy thương cho họ. Nếu mình giúp được người khác thì hãy cứ làm thôi.
Mình muốn tìm hiểu về chương trình này. AD chia sẻ thông tin về chương trình này cho mình được không
Các bạn đang tiểu nông đây! ^^