“Dượng, con chép lên đây một cái “share” trong friend list của con nè, sau bài học bổng do độc giả trao tặng
A: Share cho bạn nào quan tâm, cơ hội du học đây
B: Tao đăng ký rồi, đi châu Âu chơi sướng nhỉ. Mơ ước của tao.
A: Ông Tony nói mình có đạo đức là được thôi nhỉ. Mày gửi thư cho ổng chưa, nói gì trong đó
B: Thì tao nói tao văn minh, hào sảng, đạo đức, ổng giới thiệu tao đi sẽ không hối tiếc…
A: Thư mày gửi sao, gửi tao coi để tao bắt chước viết thư cho ổng. Sẵn xin luôn cuốn sách…
B: Ò, chút nữa đi.
Sau khi bài tình nguyện đi vùng núi trao áo ấm, A lại tiếp tục share
A: Dạo nài bị cuồng ông Tony òy.
B: Vụ j nữa đó. Tuyển tình nguyện lên vùng núi cao mà tự túc mọi chi phí, có thằng điên nó đi
A: Tao cũng nghĩ vậy, ông này nhiều lúc lý tưởng hoá mọi thứ. Có ai đi làm việc không công bao giờ, lại còn tình thương với từ thiện. Trẻ em vùng cao nó lạnh thì kệ nó chứ. Ông này làm chuyện bao đồng, dư thời gian lắm. Nói chung tao thấy là người ngu mày ạ. Thêm cái vụ nhờ hãng hàng không trợ giá vận chuyển nông sản ra Hà Nội, càng ngày ổng càng ảo tưởng…
B: Chắc ổng nói cho vui thôi chứ như vụ cà chua, tao không tin ai đứng bán mà không công. Nhiều lúc ổng chia tiền mà không nói mình, hay mình đăng ký thử không, coi thế nào. Cũng tò mò mặt mũi ổng quá.
A: Hôm bữa bà cô tao đi mua hồng, cũng chỉ đến để coi mặt ổng mà không có, nên bà cô tao mua có 2kg, vì đến hổng lẽ đi tay không về. Chứ ủng hộ nông dân gì mày, chuyện mình mình lo không hết.
B: Ừa, đúng là bọn người này rảnh thiệt. Coi cái thư xin học bổng đi, tao mới email cho mày đấy. Tao bịa tao còn giỏi hơn thằng Quân. Biết đâu ông duyệt cho tao với mày đi đợt này nhỉ.
A: he he”