“Chào chú, tụi cháu là sinh viên Đại học tỉnh X. Chúng cháu ở ký túc xá và đều là từ các huyện lên cả. Cô giáo sáng qua giới thiệu Tony Buổi Sáng, thế là tối qua cháu và các bạn thức cả đêm để đọc. Lúc khóc, lúc cười, lúc giật mình thon thót vì thấy mình trong đó. Cháu và bạn cháu sáng nay cà phê với nhau và quyết định sẽ thay đổi cuộc đời, sẽ chăm chỉ lên thư viện đọc sách, học thêm ngoại ngữ qua youtube, sẽ giao lưu phát biểu thường xuyên để hoạt bát lanh lợi như chú nói. Tụi cháu sẽ tham gia mọi phong trào, tham gia mọi đề tài khoa học, sẽ lên mạng đọc thông tin chứ không chat chit nhăng cuội nữa. Khi tốt nghiệp, tụi cháu sẽ đi nước ngoài học thêm hoặc làm việc. Nếu không được thì sẽ về quê, làm giàu trên quê hương của mình với một niềm tin sắt đá. Cám ơn chú đã giúp tụi cháu bỏ qua mặc cảm tự ti của sinh viên tỉnh lẻ. Cháu yêu chú”
Tony trả lời: “Chào bạn. Đúng vậy, tỉnh lẻ hay thành phố giờ có khoảng cách gì nữa đâu cho học hành. Ngày xưa phải ở thành phố lớn mới có thư viện, mới có giáo sư đầu ngành. Bây giờ thời đại Internet, ở đâu cũng có tri thức, miễn là mình chịu khó tìm tòi.
Đọc thêm câu chuyện của Tony Buổi Sáng về vấn đề tỉnh lẻ và thành phố: Em quê đâu?
Lên internet thì thông tin gì cũng có, tiếng Anh thì giáo trình nào cũng có, nghe giọng chuẩn Mỹ chuẩn Anh luôn, thầy ngoại luôn. Cứ vô youtube, gõ vào “ English” là nó ra hàng vạn bài, tha hồ mà nghe. Vô các website tiếng Anh của nước ngoài mà cắt các bài báo về dịch. Còn dạy về Photoshop, Corel, Access, Excel…gì cũng có.
Chú có quen một bạn kia, người Khơ Me, học ở ĐH Trà Vinh, ở tỉnh xa như vậy nhưng thi IELTS đạt 7.50, dù ngành học không phải tiếng Anh, bạn ấy chỉ học qua internet thôi mà đã vậy đó. Nên bạn ấy được học bổng đi Singapore thực tập sáu tháng, rồi chuẩn bị đi Úc học lên nữa, tương lai rạng ngời. Đừng có biện hộ học dở là do không có điều kiện. Chủ yếu là mình. Muốn là được. Quyết tâm là được.
Chỉ có một tuổi trẻ để nhìn thấy thế giới rộng lớn ra sao. Lớn lớn chút là ngại đi lắm, vì lúc đó có gia đình riêng, rồi sức khỏe cũng giảm, trí nhớ cũng giảm. Mình đi nhiều thì tính tình sẽ cởi mở, phóng khoáng, hào sảng. Học cái hay, cái đẹp, cái văn minh rồi mang về quê hương.
Đừng ngại mình là học sinh sinh viên tỉnh lẻ, ngày xưa khác, giờ khác. Ngựa hay là ngựa đường trường”.