Có đứa con dượng hỏi, con có anh bạn, nói gì cũng cãi, khư khư ý mình. Con và đám bạn nhiều lúc tức điên lên, muốn đập nó. Con phải làm sao?
Dượng chợt nhớ chuyện xưa, có 2 anh chàng kia cãi nhau. Một anh nói là 4 lần 7 là 29. Một anh nói 4 lần 7 là 28. Bất phân thắng bại. Cái đem lên quan xử. Quan cho anh 4×7=29 về, còn giữ anh 4×7 =28 lại, quánh mấy roi mới thả. Anh này ức lắm, vì mình đúng mà sao lại bị quánh. Cái ông quan mới nói, nó ngu nó mới nói 4×7=29. Thả nó về xã hội. Trước sau gì cũng có người quánh nó. Hoặc ngu quá thì nó sẽ tự chết, không cần trừng trị. Còn lỗi của mày là đi cãi với cái đứa ấy về 1 cái chân lý rành rành. Nên mày mới có tội.
Dượng may mắn được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, và với đầu óc cởi mở của mình, đã nhìn thấy ngay cái gì lạc hậu cần phải loại bỏ, cái hay cần phải tiếp thu, cái gì đẹp đẽ cần phải giữ. Mấy cái như thực dụng tính toán ích kỷ, không tình không nghĩa, nói dối và ăn cắp, ăn thịt chó mèo và thú hoang, khoe mẽ và háo danh, sĩ diện và đố kỵ, lười học và lười làm, kịch cỡm và giả tạo, lề mề và chậm chạp, tham lam và tiểu nhân, chen ngang và tranh giành, chửi bới đánh đập nhau, rập khuôn máy móc…đều là những thứ làm cho mình kém văn minh đi, cần phải loại bỏ. Còn ai xung quanh biết mà không sửa thì cũng chả sao, họ có quyền chọn cách sống ấy. Nó không tình không nghĩa vô cảm lạnh lùng thì nó sẽ bị cô lập, nó nói dối thì bị mất lòng tin, nó ăn cắp thì trước sau gì cũng bị quánh, nó ăn thịt chó thì trước gì cũng ngây dại vì chất độc cyanua trong bã chó vô người, nó đố kỵ thì sẽ bị bệnh Chu Du mà chết, nó lười học lười làm thì nó sẽ nghèo khổ suốt đời, nó tham lam thì sẽ bị quả báo…Ông quan nói nào có sai.
Các bài viết của dượng không nhằm mục đích câu like câu view, vì dượng Tony chỉ là 1 người ẩn danh, không mưu cầu nổi tiếng cá nhân hay thương mại, dượng bán phân bón thuốc trừ sâu, cố tụt quần tụt áo để nổi tiếng trên mạng làm chi. Nên mấy đứa yên tâm là dượng tử tế, đàng hoàng, theo dượng, có gì hay ho dượng chỉ cho, mấy đứa chỉ tốt lên, giỏi lên thôi. Tại dượng thấy ai cũng chỉ sống khoảng 100 năm trên trái đất này, với 1 đời người thì dài nhưng thật ra cũng chỉ là 1 cái chớp mắt của vũ trụ. Nên trong cái chớp mắt ấy, sống sao cho đẹp, cho hay, cho đến mọi tận cùng của cảm xúc, yêu thương và được yêu thương trở lại. Trong sáng, thánh thiện, quý phái sang trọng về mặt tâm hồn, có phải hay hơn không?
Người có tư tưởng tiểu nông thì hay tự ái, bảo thủ, đọc Tony Buổi Sáng nó ghét lắm, vì như cái tát vào mặt vậy, nó đâu chịu được. Thông tin nào tụi nó đọc cũng suy diễn theo hướng tiêu cực, chắc không được, khó lắm,…chỉ có ngồi lê la trên mạng, comment hết trang này tới trang khác là được. Nên các bạn share bài của dượng trên FB cá nhân của mình, mà có mấy comment viên nhảy vô ý kiến ý cò kiểu tiểu nông như thế này, không nên tranh luận. Mình chỉ đọc đúng 1 câu Kiều :
“ Người mà đến thế thì thôi.
Đời phồn hoa cũng, là đời bỏ đi”.
Rồi unfriend. Bạn bè là phải sàng lọc liên tục. Chơi chi với thể loại ấy, nó kéo văn minh của mình xuống thì mệt. Unfriend rồi bĩu môi khinh bỉ cho dượng.
Con cũng thường hay cãi lại với người lớn như vậy đó dượng, con thường làm và suy nghĩ của bản thân, con cho rằng ý kiến của mình đúng hơn của người khác, trong khi ai cũng lớn hơn con, con không biết phải sửa tính này của mình sao nữa. Nên vậy chuyện gì con cũng làm trật, thường hay bị la, làm này quên kia, hậu đậu, nhiều lúc con thấy mình vô dụng quá, không biết sao này ai mà nhận mình vô làm nữa, con cảm thấy rất nản. Cảm ơn dượng đã chia những bài viết này.
Bạn nhận thấy bản thân có khiến khuyết là giỏi lắm rồi. Chê ghét bản thân không giúp bản thân được. Cứ mỗi ngày bạn sửa một ít. Cứ mỗi lần bạn sai, tự rút cho mình bài học kinh nghiệm, tha thứ cho bản thân, nói xin lỗi nếu có thể và … sống tiếp. Người có khiếm khuyết mà không biết mình có khiếm khuyết mới không chữa được bạn ạ.
Con cảm thấy khi đọc các bài viết của dượng có vỡ lẽ ra được rất nhiều điều….!
Quá hay, thật ra rất ngưỡng mộ dượng Tony với những suy nghĩ hào sảng và toả sáng, hi vọng sẽ có nhiều bài hay để giới trẻ tiếp tục noi theo. Cám ơn Dượng Tony
Cảm ơn dượng. Thật may vì đời còn có những người như dượng.
Đọc xong các bài dượng viết sao con thấy tâm hồn bỗng thoải mái hơn , tư duy cũng phóng khoáng hơn không bị những lối suy nghĩ tiểu nông của một số người xung quanh ảnh hưởng nữa và gương mặt cũng thanh tú đến lạ thường , suy nghĩ của con sau khi đọc không chỉ bị bó gọn trong việc làm sao để qua môn ,làm sao để thắng được ván bài , rồi làm sao để thật ngầu trước mặt người khác ( nói nhỏ : thực ra con chả biết cái quái gì đâu , ở quê bố mẹ còn phải vất vả gửi tiền học định kì hàng tháng ).Trước khi đi ra hà nội học thì con hứa hẹn với gia đình các kiểu , vậy mà bây giờ thì nhìn lại mình thật là tệ ,không tốt hơn là bao mà còn lây thêm vài bệnh của mấy thằng bạn mới quen hay tiếp xúc như nghĩ nông cạn , nhỏ nhen, thiếu bản lĩnh …Như dượng nói “Bạn bè là phải sàng lọc liên tục. Chơi chi với thể loại ấy, nó kéo văn minh của mình xuống thì mệt”. Thôi thì từ giờ con quyết định chúng bạn nó có nhỏ nhen , tiểu nhân hay lười biếng thì kệ nó ,con không học theo cũng không ghét chúng làm chi cho mệt người dù sao thì thế giới vẫn cần những kẻ như thế mà . Con thì mới 20 thôi ,sức khoẻ còn căng tràn , trí tuệ còn minh mẫn và còn bảnh trai chán . Sợ gì mà không dám xông pha , không dám thay đổi chứ , đời người được mấy hơi đâu mà phải sợ dượng nhỉ . Con cảm ơn dượng nhiều , dượng là một trong những hình mẫu để con thay đổi.